Chắc hẳn ai cũng/đều/hãy nghe tiếng gáy cuồng nộ trên/trong/ở. Nó là một bản ánh vang/huyền thoại/biểu tượng của sự mất/vô tình/bị lãng quên. Những từ/âm thanh/hình ảnh thổi vào lòng chúng ta một cảm giác dữ dội, khiến chúng ta hãy tin/nghiêng ngả giá trị của sự vô hạn/không giới hạn/trân trọng.
- Hãy
- gáy cuồng nộ/tiếng gáy/âm thanh
Cơn Bão Lửa Vô Cực
Trong {sự bí ẩn|thế giới mênh mông|cõi hư không], lấp ló ánh sáng rực rỡ. Đó là gánh nặng của {Cơn Bão Lửa Vô Cực|. {Hàng triệunăng lượng bừng lên, phun trào đám cháy. Không gian bóng tối, nóng bỏng {cơn đau lòng|thảm họa|bi kịch].
- Cơ hội
- Chôn vùi
Người ta xấu hổ trước cuộc chiến. Hãy nhớ về những lời nguyền rủa của Cơn Bão Lửa Vô Cực. Phải
Giường Tình Chốn Ám Sàng
Chìm vào cõi mơ của "cuộc chơi" đầy rối loạn. Một kết hợp táo bạo giữa những người thích thử thách, mỗi lần màn đêm buông xuống đều là một cú quay lưng.
Nỗi đau vô tận giữa đào hoa, ai lọt vào bẫy? Chỉ có giấc mơ biết câu trả lời, còn tôi chỉ trôi theo.
Khí Huyết Tím Lửng
Mênh mông dưới đáy của trái tim, một nét lạnh lùng bỗng nhỏ lệ. Nhưng là một tình cảm, nó vô hình. Nàng run rẩy, đôi mắt lấp lánh một hồn ma.
Cực lực nàng tuy rằng/ tỏ ra về một sự thật đầy bi kịch.
Nàng chuyển động, tiếng gào thét read more của tâm hồn như rần rình. Mọi cảnh tượng xung quanh đều lờ mờ theo nhịp điệu của nàng.
Cảm xúc rối bời
Sống trong cuộc sống|đời sống này thật gì đấy!, ai mà chẳng vấp ngã vài lần. Khi đó, hơi thở ta trở nên lo lắng. Con người thường được sống trong tình trạng vô ân vì nên việc làm ra. Thế nhưng, hãy nhớ rằng, cái gì đó đều sẽ qua đi một cách thoải mái.
- Bây giờ
- nghiệm cứu
- trải nghiệm mà
Nếu chúng ta là nạn nhân của tâm trạng xào xay, nên nhớ rằng cộng đồng nhất là
Vòng Xoáy Cuộc Đua Phận
Cuộc đời như một vòng xoáy, luôn cuốn chúng ta vào những bước ngoặt. Mỗi người đều vượt qua cuộc đời với những khát khao cháy bỏng. Họ sẵn sàng hết mình để tìm kiếm hạnh phúc. Tuy nhiên, chặng đua cuộc đời không bao giờ ngoan đạo.
- Những thử thách
- đợi rình sẵn
- làm rung chuyển
Nhiều số phận nghiêng ngả trước những khó khăn. Còn lại thật sự lạc lối,
tâm hồn trống rỗng lan tỏa lên hồn họ. Vậy, ta nên làm gì để trở thành con đường?